
Suốt dọc chặng đường 50km, chúng tôi không nhớ nổi mình đã vượt qua bao nhiêu khúc cua tay áo, bao đường viền chạy hình chữ M cheo leo bên sườn núi. Chạy xe với thứ cảm xúc đầy hứng khởi len lỏi trong mỗi chúng tôi khi chạy đua với mặt trời, khi con nắng tràn qua hết thung lũng này sang thung lũng khác tạo nên những gam màu tươi sáng đầy sống động. Nó không giống như gam màu xám đầy ảm đạm vốn thường bao phủ lên những vạt núi tai mèo của nơi đây, khi mùa đông ùa về trong cái rét cắt da cắt thịt. Thứ cảm giác ấy cùng với cảnh sắc dọc đường đã để lại trong chúng tôi những ấn tượng mà chẳng có thứ máy móc nào ghi lại được.


Xem thêm : các khách sạn giá rẻ tại Hà Giang
Dừng chân ở bất kỳ nơi nào trên cung đường ấy, phóng tầm mắt ra xa sẽ thấy được chặng mình đã đi qua, để thêm thán phục đồng bào người Mông ngày ngày vẫn ngất ngưởng trên những mỏm núi đá cao vợi. Núi cao, cao mãi nhưng ở cổng trời, con người còn cao hơn núi. Vươn cánh tay lên tựa như đã ôm cả bầu trời, gom mây, góp gió trong vòng tay hẹp, giây phút ấy thật choáng ngợp vô cùng.

Leave a Reply
View Comments