TÔI GỌI 3 NGÀY ẤY LÀ 3 NGÀY HẠNH PHÚC
NẾU CUỘC ĐỜI LÀ MỘT CHUYẾN ĐI DÀI
Có màu xanh của đồi chè, sắc hồng của hoa đào, trắng tinh khôi của hoa mận, Có cả vạt nắng vàng trên triền núi, Có cả rừng lau lấp lánh trong hoàng hôn, Và cả ngọn lửa rực hồng trong màn đêm ngày hôm đó.
Xem thêm : các khách sạn giá rẻ tại Mộc Châu
Tôi mất nhịp với cuộc sống hiện tại – nhớ nhiều lắm. Nhớ con đường uốn lượn trên Hồ Hòa Bình, Nhớ những rừng trúc bạt ngàn, nhớ những hàng cây khô xương xẩu chạm tới mây trời, Nhớ tiếng thác hòa trong tiếng gió, Nhớ con suối ngồi “giặt giầy” với anh Quân, Lại nhớ ngôi nhà nằm cạnh triền hồ của anh Lịch, Nhớ đống lửa trại, nhớ cả vị gà nướng Nhớ cốc cà phê uống ở vạt cỏ bên đường…Nhớ cả điệu cười Ha hả của anh Tước, Cả giai điệu của những bài hát anh mang theo trong chuyến đi… Nhớ nhất là cảnh đạp xe giữa nắng chiều đang tắt. Nhớ con đường hoa cải chạy dài dưới thung lũng. Nhớ cả màn sương ban sáng che lấp những đồi chè…
Leave a Reply
View Comments