
Ngôi chùa tọa lạc trên núi Phật Sơn, nơi mà theo các nhà phong thuỷ là có địa thế “long chầu, hổ phục” rất đắc địa. Sư trụ trì chùa Hồ Thiên là Tỷ kheo Thích Đạt Ma Trí Thông cho biết: “Khu chùa tựa vào đỉnh núi Phật Sơn, cho nên suốt cả mùa đông không hề có ngọn gió bấc nào thổi vào được…”. Nhà sư còn giải thích: “Chữ hồ trong Hồ Thiên tự không phải là ao, mà mang nghĩa “quần tụ”. Hồ Thiên là sự quần tụ trên trời”.


Hiện nay di tích còn lại ba lớp nền bó vỉa bằng đá cuội, mỗi lớp là một bậc lên cao, cách nhau 1,50m. Riêng mặt bằng trên cùng còn nguyên các bệ đá kê chân cột, mỗi bệ có đường kính chân cột từ 60-65cm. Kích thước bệ, cạnh vuông ngoài từ 80-90cm, xung quanh chạm hình cánh sen cách điệu, có những tảng đá kê liền nhau, sắp xếp theo vị trí kiến trúc cột cái, cột con. Đặc biệt, hệ thống hành lang rất rộng, quy mô đồ sộ, bên cạnh là một thống đá có chiều cao 70cm, đường kính đáy 70cm, đường kính miệng 83cm, thành dày 0,8cm. Xung quanh chùa còn một hệ thống tháp đá, tháp gạch, nhiều tháp đã bị đổ vỡ. Phần còn lại cho thấy hầu hết các tháp đều mang dấu ấn nghệ thuật thời Lê. Cách nền trên cùng khoảng 50m về phía bên phải, có một ngôi chùa cửa vòm cuốn xây bằng đá. Cửa thứ hai mở vào một nhà bia được ghép hoàn toàn bằng những phiến đá lớn bào nhẵn, xẻ mộng có răng lắp khít, được trang trí bằng các mô típ hoa văn sinh động. Giữa nhà bia là một tấm bia lớn, xung quanh trang trí rất tỉ mỉ. Trán bia có dòng chữ: “Ký bi tự phong thọ”, niên hiệu của bia là: “Hoàng triều Vĩnh Hựu vạn niên nhị tuế”, do Trịnh Giang soạn.

Xem thêm : các khách sạn giá rẻ tại Quảng Ninh

Leave a Reply
View Comments